Từ trong hoàng hôn
Mơ về núi rừng
Đế vương thức đêm từng
Hoa đào rơi vô chừng
Từng cánh đáp không trung
Liệu cảnh tiên là thực
Hiện tại là ảo mộng
Mình vỗ về ngàn năm
Dẫu tỉnh lại trăm lần
Còn chưa quên chân mệnh
Cùng Tam đế gọi tên
Thời hoàng kim êm đềm
Gợi lại cơn mưa đêm
Dịu dàng là tên em
Từ đám mây ngũ sắc
Làm Gia Cát chau mày
Giả lập là có đấy
Mỹ nhân là có đây
Dẫu tứ phương bủa vây
Tàu lướt nhẹ như mây
Cánh buồm căng ngạo nghễ
Khí phách như vị thầy
Gió đuổi gió mây chồng mây
Hoa lay nước say thì say
Từ đây thiên quốc vừa hay về gần
Thần tiên vương vấn tiên thần
Tiên thần vương vấn thân phận phàm phu!
Xin thu lại lời nguyền xưa vào tiết thu
Khi hạ xuống, vạn vật bừng nhựa sống
Vì đông vừa sang, Xuân chưa về gần
Từ trong trầm luân, Trần gian yêu kiều
Thổi một khúc tiêu, tàu về bến chiều
Đi xa ngàn dặm, về được bao nhiêu?
Long tiên tộc của thần Viêu…
Là Ta mơ về triều…