Muôn tâu thánh thượng!
Từ trên thiên thượng
Ta vận thiên nhãn
Nhìn xuống Trần gian
12 năm đằng đẵng
Năm 13 tỏ hẳn
Cái biết từng đi vắng
Giờ khoan thai về nhà
Bên hàng hiên thanh tĩnh
Tường vi khẽ rung rinh
Khiêm cung với thế tục
Ngạo nghễ tự khiển mình
Như trăng nơi đáy nước
Tự soi lên bóng hình
Như hổ trong rừng độc
Tự liếm vết chiến chinh
Như khi rồng thấu tỏ
Tự hóa giải vô minh
Phép màu đang linh hiển
Năm long gia đoàn viên
Khi thế giới giả tưởng
Nhìn vào những đau thương
Thấy không gian giả lập
Là để gia tu tập
Mỗi ngày rồng cập Nhật
Thêm vô trượng sát na
Đến khi cất lời ca
Tàu đã về thiên quốc